

Gắn kết Con người – Xây dựng Văn hóa
Chia sẻ từ ThS. Phạm Thanh Hảo – Phó Tổng Giám đốc Khối Hỗ trợ
Hành trình tôi đang đi cùng VinUni thật sự là một cơ duyên. Trước đây, chưa bao giờ tôi nghĩ mình sẽ gắn bó với giáo dục, một lĩnh vực mà cả gia đình tôi đã dành trọn cả đời để cống hiến. Sau khi ra trường, tôi đã chọn con đường khác, bước vào doanh nghiệp để xây dựng sự nghiệp riêng. Nhưng càng đi, tôi càng nhận ra rằng những gì mình đam mê và cảm thấy thực sự có ý nghĩa vẫn xoay quanh con người và phát triển con người. Và chính vì vậy, khi nhận được lời mời gia nhập VinUni năm 2018, tôi không hề do dự. Đó là một cơ duyên, một vòng tròn khép kín đưa tôi trở lại với giáo dục, nhưng theo một cách rất khác.
VinUni không giống bất kỳ trường đại học nào tôi từng biết. Đây là một trường đại học khởi nghiệp, với sứ mệnh xây dựng một tổ chức giáo dục đẳng cấp thế giới. Ngay từ những ngày đầu, chúng tôi đã đặt ra mục tiêu không chỉ đáp ứng kỳ vọng trong nước, mà còn tạo nền tảng cho một trường đại học Việt Nam đạt chuẩn quốc tế. Tôi bị cuốn hút bởi khát khao tạo dựng điều gì đó chưa từng có tại Việt Nam, và tôi bắt đầu hành trình xây dựng đội ngũ của trường từ con số không. Điều cốt lõi của một trường đại học không chỉ là cơ sở vật chất, quy trình hay công nghệ, mà là con người. Đó là những giảng viên, những người tạo ra tri thức, và là sinh viên, những người sẽ mang tri thức ấy ra thế giới. Việc kết nối và phát triển một đội ngũ đa dạng, đến từ nhiều nền tảng khác nhau, luôn là một bài toán đầy thử thách.
Chúng tôi đã may mắn có cơ hội hợp tác với những Đại học danh tiếng như Cornell và Pennsylvania, và tôi đã có dịp học hỏi họ về cách làm giáo dục – một môi trường nơi giáo dục không chỉ gắn với lý thuyết mà còn hòa quyện với thực tế. Nhưng dù có sự hỗ trợ từ những đối tác mạnh mẽ, chúng tôi vẫn phải tự xây dựng mọi thứ từ đầu. Những cuộc họp bế tắc, những ý tưởng không được chấp nhận, những tranh cãi, những dự án thất bại… tất cả đều là thử thách, nhưng chính trong những thử thách ấy, chúng tôi học hỏi, trưởng thành và không ngừng nỗ lực.
Trong hành trình đó, tôi nhận ra rằng thử thách lớn nhất không chỉ là xây một ngôi trường, mà là tìm kiếm những con người phù hợp, những người đồng hành có cùng khát vọng. Việc tuyển dụng không đơn giản như các công việc trước đây, bởi chúng tôi cần những con người mang trong mình tầm vóc quốc tế, những người có thể đồng hành cùng chúng tôi xây dựng một trường đại học Việt Nam đẳng cấp thế giới. Một trong những khoảnh khắc đáng nhớ nhất là cuộc đàm phán với Giáo sư Maurizio Trevisan, người sau này trở thành Viện trưởng Viện Khoa học Sức khỏe của VinUni. Lúc đó, tôi cảm thấy như mình và ông nói hai ngôn ngữ khác nhau, từ đất nước, nền giáo dục và cách tiếp cận vấn đề khác nhau. Trong một chuyến công tác tôi đã đến New York để gặp ông, tôi muốn tận mắt chứng kiến cuộc sống của ông, công việc của ông tại Mỹ để lắng nghe câu chuyện về cuộc sống, ước mơ, và điều gì thúc đẩy ông cân nhắc cống hiến cho một trường đại học mới ở Việt Nam. Điều tôi học được chính là sự thấu cảm – để xây dựng đội ngũ, không chỉ cần hiểu nhau về công việc, mà còn là về con người. Và đó chính là giá trị đầu tiên mà chúng tôi mong muốn xây dựng tại VinUni – sự thấu cảm (Empathy).
Những năm đầu của VinUni đầy khó khăn. Chúng tôi không có phòng thí nghiệm, không có sinh viên, và campus cũng chưa hoàn thiện. Nhưng tôi chưa bao giờ cảm thấy cô đơn. Bởi bên cạnh tôi là những người đồng chí thực sự – chị Mai Lan, chị Hồng Hà, thầy Linh, thầy Nam, thầy Dũng, thầy Trường, anh Việt, anh Minh, em Phương… những người đã cùng chung tay gánh vác mọi công việc, từ những việc nhỏ nhất. 5 năm về trước cũng vào thời điểm này, chúng tôi cùng nhau lắp đặt wifi, bê bàn ghế, chuẩn bị cho ngày khai trương. Và campus chính thức khánh thành vào 15/1/2020, cảm giác tự hào trong tôi như vỡ òa. Đó không chỉ là cột mốc của VinUni, mà là sự kết tinh của bao nhiêu mồ hôi, công sức và giấc mơ mà chúng tôi đã cùng nhau vun đắp.
Trong những ngày ở Tower 1 – Times City, dù thường xuyên làm việc đến 8-9 giờ tối, chúng tôi chưa từng cảm thấy mệt mỏi. Không khí ngày ấy – tinh thần startup đầy nhiệt huyết, cảm giác mọi người gắn bó như một gia đình – khiến tôi cảm thấy mình thật may mắn vì được trở thành một phần của hành trình này. Tôi biết rằng mỗi đóng góp của mình, dù nhỏ bé, đều góp phần vào sự trưởng thành của VinUni. Và điều tôi trân quý nhất, đến tận hôm nay, vẫn là tinh thần đoàn kết và sự cống hiến không ngừng nghỉ mà những “người đầu tiên” ấy đã dành cho VinUni. Tôi không cho rằng mình có thành tựu cá nhân nào quá lớn trong hành trình đồng hành cùng VinUni.
Tuy nhiên, nếu phải nói về dấu ấn, tôi tin rằng điều lớn lao nhất tôi có thể tự hào chính là tinh thần và giá trị văn hóa mà VinUni đang xây dựng. Khi mọi người đến với VinUni, họ sẽ cảm nhận được một không gian tràn đầy đam mê, sáng tạo, sự tận tâm và tình yêu dành cho sinh viên. Tại đây, không ai ngần ngại dấn thân, cống hiến để hoàn thành công việc, dù đó đôi khi không phải là nhiệm vụ chính thức của họ. Điều khiến tôi vui mừng nhất là tinh thần ấy vẫn được duy trì vững vàng cho đến hôm nay. Đối với tôi, đó chính là thành công thực sự. Nhìn thấy mọi người hòa nhập với văn hóa, phát triển, trưởng thành và được công nhận, đó là niềm tự hào lớn nhất mà tôi có được. VinUni đã đi qua 5 năm đầu đầy thử thách, và nếu phải diễn tả cảm xúc của tôi, từ ngữ tôi chọn là “Tự hào”. Tự hào vì chúng tôi đã làm được điều gì đó vượt lên trên chính mình, đóng góp vào một mục tiêu lớn lao. Sứ mệnh của chúng tôi là đào tạo nhân tài, tạo ra tri thức và hướng đến trở thành một trường đại học xuất sắc. Đã 5 năm, chúng tôi đã có những thành công ban đầu, và giấc mơ ấy không còn là viển vông. Nhưng tôi cũng biết, đây chỉ là khởi đầu. Những năm tiếp theo sẽ là hành trình tiếp tục khẳng định vị thế, đặt ra mục tiêu cao hơn và viết tiếp một chương mới đầy hứa hẹn.
Bên cạnh niềm tự hào, cảm xúc thứ hai mà tôi muốn chia sẻ là “Hạnh phúc.” Nhưng không chỉ là niềm vui đơn thuần, mà là sự “fulfillment” – cảm giác trái tim được lấp đầy, ấm áp và mãn nguyện. Để xây dựng một môi trường làm việc tuyệt vời và một tổ chức vững mạnh, mỗi giảng viên, cán bộ nhân viên đều đã hy sinh thầm lặng, từ thời gian, công sức đến cuộc sống cá nhân. Nhưng khi nhìn lại, tôi nhận ra rằng mọi nỗ lực ấy đều xứng đáng. Giống như những công trình vĩ đại để lại dấu ấn theo thời gian, VinUni không thể chỉ dựa vào một tầm nhìn lớn lao, mà cần sự cống hiến và hy sinh của cả một tập thể. Những gì chúng tôi đã cùng nhau tạo dựng tại đây chính là minh chứng sống động cho điều đó. Dẫu hành trình không phải lúc nào cũng dễ dàng, hay trọn vẹn niềm vui, nhưng mỗi bước tiến đều mang lại giá trị sâu sắc. Và khi nhìn lại, tôi cảm thấy tất cả đều đáng giá. Nhân dịp VinUni kỷ niệm 5 năm thành lập, tôi hy vọng rằng toàn thể giảng viên, cán bộ và lãnh đạo VinUni sẽ tiếp tục duy trì tinh thần khởi nghiệp, cùng nhau gắn kết, đồng lòng để xây dựng một di sản đáng tự hào cho giáo dục Việt Nam. Dù chúng ta còn nhỏ bé, nhưng tôi tin rằng VinUni đang nắm trong tay một cơ hội tuyệt vời để tạo ra sự đổi mới và định hình một chuẩn mực mới cho giáo dục. Đây không chỉ là một nhiệm vụ, mà là một sứ mệnh sâu sắc và đầy ý nghĩa. Và tôi tin rằng, nếu chúng ta đồng lòng, chúng ta sẽ biến cơ hội này thành một hành trình để đời, một di sản mà khi nhìn lại vào năm 2030, chúng ta sẽ thấy mãn nguyện và tự hào.
Đối với các bậc phụ huynh, tôi tin rằng sự đồng hành của các anh/chị là yếu tố không thể thiếu để tạo nên thành công của các em sinh viên. Cộng đồng VinUni không chỉ là một ngôi trường, mà còn là một mạng lưới bền chặt giữa giảng viên, cán bộ, sinh viên, phụ huynh, đối tác và các mentor. Chính sự kết nối này sẽ tạo nên sức mạnh cho “Cộng đồng VinUni” – một cộng đồng giàu giá trị nhân văn, luôn hướng về tương lai.
Đối với các bạn sinh viên, tôi đặt niềm tin lớn vào thế hệ trẻ VinUni – những người mang trong mình khát vọng mạnh mẽ và tinh thần sẵn sàng cống hiến. Các bạn không chỉ là người thụ hưởng mà còn là đại sứ, mang văn hóa và giá trị của VinUni lan tỏa ra thế giới. Tôi mong các bạn sẽ luôn dám nghĩ lớn, dám cống hiến hết mình cho những sứ mệnh các bạn theo đuổi. Và nếu con đường tuổi trẻ của bạn chưa rõ ràng, hãy sống hết mình để khám phá và tự định hình tương lai của mình. Tôi hy vọng rằng, mỗi sinh viên VinUni, khi bước ra thế giới, sẽ mang theo trong mình DNA của người VinUni – sự xuất sắc, lòng tận tâm và khát khao cống hiến – để truyền cảm hứng và xây dựng sự tôn trọng ở bất cứ đâu các bạn đặt chân đến.